Monday, April 21, 2014



Gặp Phật, Chúa, Thánh Thần   

           dưới góc nhìn của Phân Tâm Học

SAO MAI:

Chị HHN à, điều gì sẽ xảy ra khi người tu Thiền đạt được cảnh giới cao hơn như Vô Sắc chẳng hạn? 

HHN:

 Bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện của những bài trước:
 Kịch bản thứ 2 có thể có tiến trình như sau: Một người tu Thiền Định bất kỳ, khi đã đi qua được cảnh Thiên Dục Giới, cảnh Hữu Sắc, và nay đã đến được cảnh Vô Sắc. Ở trạng thái này thì việc nhìn thấy các vị Giáo Chủ nào đó  lại còn trở nên tồi tệ hơn. ( Nếu bạn nào chưa hiểu về các cảnh giới Hữu Sắc hay Vô Sắc và cảnh Niết Bàn thì ta nên tìm hiều những bài “Các loại tâm vương trong Vi Diệu Pháp” từ bài 1 đến bài 6 ở trong trang blog này.) Em suy nghĩ đi nhé, bản thân người tu Thiền Định, do nỗ lực đã đạt được cảnh Vô Sắc, do đó ở đây họ không có Sắc. (Chúng ta phải hiểu rằng tâm họ đạt được như vậy).  Như mọi người đều biết, các giác quan bình thường: Nhãn, Nhĩ, Tỉ, Thiệt … không còn có việc gì để dùng cả, nên nó không hiện hữu. Bản thân người tu Thiền Định do tiến hóa tâm linh nên đã bỏ đi tất cả cảm nhận trực tiếp bằng các giác quan này rồi. Nói theo kiểu dân gian là họ tri giác được, hoặc biết được là do trực giác chứ không phải do nhìn thấy hình ảnh. Ở cảnh giới Vô sắc là cảnh giới không còn nhìn thấy hình ảnh hay linh ảnh. Chính bản thân người tu thiền định không có Sắc, các vị Giáo Chủ cũng không có Sắc, thì làm sao nhìn thấy gì.

Do đó, chúng ta có thể đi đến kết luận rằng: ở một tôn giáo bất kỳ nào đó, dù trong bất cứ tình huống nào, thì việc nhìn thấy các vị Giáo Chủ, khi các vị Giáo Chủ đó thực sự đang tồn tại ở nơi không sanh không diệt, không thời gian, không không gian, thì việc nhìn thấy này là hoàn toàn vô lý.

SAO MAI:

Vậy nếu vị Giáo Chủ này giáng xuống cảnh giới thấp hơn để cứu độ chúng sanh thì sao? Mình có thể trông thấy không hả chị?

HHN:

Kịch bản thứ 3 này có thể giả thuyết như sau: Các vị Giáo Chủ, vì một lý do nào đó, như cứu độ, giúp đời  nên lùi lại nấc thang tiến hóa một cách có chủ ý. Nếu việc này xảy ra, thì Tâm và sắc của vị giáo chủ đó  phải tương thích với cảnh giới mà vị đó muốn đến và phải phù hợp với các thực thể ở cảnh giới đó. Giả sử kịch bản này là hoàn toàn có thật, thì nếu các vị Giáo Chủ đến cảnh giới con người thì họ cũng chỉ là những con người bình thường, tính chất Phật, Chúa không còn nữa. Lý do là vì cấu tạo tâm sắc của họ giống như con người bình thường, Thực tế này cũng thấy ở những người tu Thiền Định. Thật vậy, lúc Nhập Định chúng ta là những con người khác hẳn, hiện hữu ở những nơi khác. Nhưng khi xuất định, người ta lại trở lại con người bình thường.



(Còn tiếp)

Tagged:

7 comments:

  1. Lan Trần10:29 PM

    NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

    ReplyDelete
  2. Nguyễn Hồng Hạnh10:31 PM

    NAM MO A DI DA PHAT

    ReplyDelete
  3. Nhung Vo11:17 AM

    That la dieu ki dieu,rat dep

    ReplyDelete
  4. Quang Ngọc11:19 AM

    ở cảnh giới vô sắc, con người sẽ sống với nhau bình đẳng, không phân biệt. bạn có coi mình là người ở cảnh giới vô sắc ko?

    ReplyDelete
  5. Hai Tran11:59 AM

    Nếu nói tu thiền đạt cảnh giới cao nhất là không còn thấy gì hết, cái không thấy ở đây là cái không chấp không phân biệt. Mà thật ra cũng chẳng có cảnh giới thấp hay cao gì cả.

    ReplyDelete
  6. Hoa Mẫu Đơn10:51 AM

    that la dep .

    ReplyDelete
  7. Rose Angel10:52 AM

    co Thu dang luyen de ma con mat thu 3 nen thoi gian ko co nhieu,di lam ve don dep cho con ngu xong moi ngoi thien duoc

    ReplyDelete